Sa Khê cổ trấn tuyệt đẹp trong phim Đi đến nơi có gió
Trích lời một cư dân mạng Trung Quốc đã nói: "Nếu bạn cho rằng Sa Khê cổ trấn không đáng để ghé thăm thì không còn nơi nào khác để tham quan nữa cả." Cùng Elite Tour khám phá Sa Khê cổ trấn ngay trong phần nội dung dưới đây.
1. Sa Khê cổ trấn ở đâu Trung Quốc?
2. Đặc điểm của Sa Khê cổ trấn, Trung Quốc
Đặt chân đến Sa Khê cổ trấn, du khách như được đưa về một miền ký ức xưa cũ – nơi thời gian trôi chậm rãi giữa khung cảnh yên ả, tĩnh lặng.
Không còn tiếng còi xe hay ánh đèn rực rỡ của đô thị, thay vào đó là những con đường lát đá men theo những ngôi nhà tường đất, mái ngói rêu phong.
Những cánh cổng gỗ sậm màu thời gian, từng chi tiết giản đơn mà đầy chất thơ, tạo nên một không gian mộc mạc, bình dị mà đầy sức sống.

Sáng sớm, bạn có thể nhìn thấy sương mù chờn vờn trên cầu vòm Ngọc Kiếm. Khu rừng phía xa bên dòng sông tràn ngập ánh sáng. Các lớp màu sắc rực rỡ, giống như một bức tranh sơn dầu sống động.
Vào buổi tối, cây cầu ngược sáng cũng tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp với sắc thu nhẹ nhàng. Hoàng hôn, gió chiều và làn khói bốc lên từ những nếp nhà tạo nên một buổi tối nông thôn yên bình và êm đềm.
3. Khám phá lịch sử Cổ trấn Sa Khê
Nơi này thuộc về Diêu Châu Đô Đốc Phủ khu vực Kiếm Nam lộ, nơi quản lý các nhóm dân tộc thiểu số khác nhau từ phía Tây châu Sở Hùng đến châu Ki Mi ở tỉnh Đại Lý.

Trước thời nhà Minh, Sa Khê được gọi là “Chân Diệt” hay “Diệt Chân”.
Vào cuối thời nhà Minh, cái tên "Sa Khê" đã được sử dụng trong cuốn "Từ Hà Khách Du Ký" - một cuốn sách ghi lại các chuyến du lịch của 徐霞客 về địa chất, địa lý, thực vật, v.v.
Khu vực này được gọi là "Sa Khê Đồ" vào thời nhà Thanh.
Năm thứ 10 của Trung Hoa Dân Quốc (1921), Sa Khê Đồ được đổi thành Quận 4 Kiếm Xuyên.
Vào năm thứ 10 của Trung Hoa Dân Quốc (1930), nơi này được thành lập với tên gọi Thị trấn Tự Đăng.
Năm 1949, huyện Kiếm Xuyên được giải phóng và đổi tên thành Quận 4 của huyện Kiếm Xuyên.

Năm 1958, Quận 4 của huyện Kiếm Xuyên bị bãi bỏ và đổi thành xã Sa Khê.
Năm 1962, xã Sa Khê được đổi tên thành huyện Sa Khê.
Năm 1970, huyện được rút để xây dựng xã nhân dân, huyện Sa Tây được gọi là xã Sa Khê.
Năm 1984, chính quyền cấp huyện tiến hành cải cách thể chế, bãi bỏ xã Sa Khê và thành lập huyện Sa Khê.
Từ năm 1988, thị trấn Sa Khê được thành lập.
Năm 2001, Sa Khê được tách khỏi huyện và thành lập thành thị trấn.
4. Những điểm tham quan của Sa Khê cổ trấn Trung Quốc
4.1 Cổ Hí Đài
Sân khấu cổ được xây dựng từ thời Gia Khánh của nhà Thanh. Đây là tòa nhà cao nhất trong thị trấn cổ và có ba tầng: Tầng một là cửa hàng, tầng hai là sân khấu và tầng ba là Khôi Tinh Các.

Có một quy định như vậy đã được lưu truyền ở Sa Khê. Có một quy tắc đã được lưu truyền ở Sa Khê: Nếu bạn chưa biểu diễn trên sân khấu cổ phố Tứ Phường thì bạn không thể tự xưng là người gốc Sa Khê.
Cổ Hí Đài được xây dựng từ thời nhà Thanh, cao và thẳng tắp. Những vui buồn được trình diễn trên sân khấu cổ xưa đã dần trở thành dĩ vãng theo thời gian.
Ngày nay, sân khấu cổ đứng lặng lẽ trên phố Tứ Phường. Trong các lễ hội lớn như Lễ hội mùa xuân và ngày 8 tháng 2 hàng năm, những bài hát, điệu múa mang nét duyên dáng làng quê và những màn trình diễn thể hiện diện mạo mới của thời đại vẫn được trình diễn sôi động tại khu vực này.
4.2 Cầu Ngọc Tân

Cầu Ngọc Tân có nhịp 12 mét, cao 6 mét, dài 35,4 mét, rộng 5 mét, có cột đá và lan can bằng đá phiến. Trên vòm có một đầu rùa được chạm khắc bằng đá, nhìn ra thượng nguồn sông Hắc Hội.
Cây cầu cổ là con đường duy nhất để người Bạch sống ở Sa Khê qua nhiều thế hệ làm việc và kinh doanh trên đồng ruộng.
Những phiến đá của cầu đã bị xe cộ, ngựa và người đi bộ mài mòn, để lại ánh sáng xanh lục và những chiếc hố nhỏ lởm chởm.
4.3 Phố Tự Đăng
Vào cuối tháng 10 năm 2001, khu phố được liệt kê trong "Danh sách bảo vệ di sản kiến trúc tượng đài thế giới năm 2002".

Phố Tự Đăng nằm ở trung tâm khu phố cổ, là trung tâm kinh tế và văn hóa của Sa Khê. Đây là trung tâm buôn bán và thương mại của Sa Khê từ xa xưa đến nay.
Phố rợp bóng cây cổ thụ và những ngôi nhà đơn giản và yên tĩnh. Những ngôi nhà trên khu phố vẫn giữ màu trắng, mang nét kiến trúc đặc trưng của những ngôi nhà dân tộc thiểu số.
Lang thang trong các hẻm chợ cổ và bước nhẹ trên vỉa hè lát đá của phố Tứ Phường được đánh bóng bằng vó ngựa sẽ khiến bạn có cảm giác như đang từng bước đi vào lịch sử, diện mạo vẫn được giữ nguyên, với sân khấu cổ kính, những bức tường, gờ cũ kỹ vẫn mơ hồ diễn giải diện mạo của lịch sử, kể cho bạn nghe những thăng trầm của thời gian.
4.4 Hưng Giáo Tự
Ngôi chùa hiện tại có sảnh chính và sảnh phụ. Có 12 cửa hàng tranh tường Phật giáo từ thời nhà Minh trong sảnh chính. Xung quanh khu vực chùa có một số cây cổ thụ.
Chính điện và sảnh phụ của chùa là một trong số ít công trình kiến trúc quan trọng của nhà Minh ở phía Tây của Vân Nam.

Chính điện nằm ở hướng Đông Tây, sâu 14,58 mét từ Đông sang Tây và 18 mét từ Bắc xuống Nam; có mái hiên đôi, mái chín lưng kiểu miền núi, có các giá đỡ và góc bay ở cả mái hiên trên và mái hiên dưới.
Thứ điện thời xưa gọi là Thiên Vương Điện, nằm cùng hướng với chính điện, có chiều sâu 16,8 mét từ Đông sang Tây, và sâu 19,8 mét từ Bắc xuống Nam, với mái năm lưng kiểu miền núi.
Hai sảnh đều rất uy nghiêm và tráng lệ. Cấu trúc kiến trúc quy củ nhưng đầy phóng khoáng thể hiện kỹ năng thủ công tuyệt vời và phong cách kiến trúc đặc trưng của dân tộc.
Chiều cao, chiều dài, chiều rộng và số xà, cột đều phù hợp với con số trong “Kinh Mộc” đặc thù nghề mộc của người Bạch cổ.
Trong chánh điện của chùa Hưng Giáo có hơn 20 bức tranh tường quy mô lớn của một họa sĩ Bạch cổ.
Trong số đó, bức tranh “Khu vườn của hoàng tử” và những bức tranh khác mô tả sống động về Cung điện Nam Chiếu và Đại Lý thời cổ đại, bù đắp cho việc thiếu các ghi chép trong sử sách về các cung điện Nam Chiếu và Đại Lý cổ xưa rất nổi tiếng ở Tây Nam Trung Quốc.
4.5 Âu Dương Đại Viện

Có những "phòng khách sang trọng" dành cho các đoàn lữ hành và khách doanh nhân ở trong sân, được trang bị một sân khấu nhỏ, một hầm cất giữ và một két tiền.
Toàn bộ sân viện có bầu không khí văn hóa "làm nông và đọc sách" đậm nét.
Sự khéo léo tinh xảo của kiến trúc cổ của người Bạch được phản ánh đầy đủ trong cách chạm khắc, hội họa, trang trí và bố cục của không gian trong Âu Dương Đại Viện, biến nơi này thành một di sản văn hóa kiến trúc quý giá trên Con đường Trà Mã Cổ Đạo.

Ngoài ra, với những bạn đọc mê mẩn phim "Đi đến nơi có gió" thì các điểm check in nổi bật không thể bỏ lỡ bao gồm: Cầu Ngọc Kiếm, ngôi nhà nhỏ trên cây, bức tường vàng gần Mint Cafe, tiệm sách Tiên Phong, cây cổ thụ, Arui Grandma's Shop, tiệm cà phê trên núi, Sơn Phong Viện Tử, tiểu quán Hữu Phong, tiểu quán Toát Toát, cửa hàng tạp hoá "有狸杂货铺",... và tất cả những con hẻm lát đá cổ kính trong cổ trấn đều đáng để tham quan và chụp hình.
5. Những điều lưu ý du lịch tại Sa Khê Cổ Trấn, Trung Quốc
- Mùa đẹp nhất: Tháng 3–5 (xuân) và tháng 9–11 (thu), trời trong, khí hậu dễ chịu.
- Hạn chế tham quan vào mùa đông: Thời tiết lạnh sâu vào sáng sớm và tối, ít hoạt động ngoài trời.
- Ngày tổ chức chợ phiên: Thứ 6 hàng tuần, đông vui và đậm chất bản địa.
Tại Sa Khê cổ trấn, bạn có thể nếm thử nhiều đặc sản địa phương. Một vài đề cử món ăn nên thử tại đây bao gồm: nấm tự nhiên, sữa dê tươi, bánh sữa, thịt xông khói,...
Ngoài ra, đừng bỏ lỡ rượu gạo ngọt 醆醆và thạch bột đậu. Đây là những món ăn nhẹ rẻ và ngon.
* Lưu trú ở Sa Khê cổ trấn:
Bạn có thể trải nghiệm Shaxi Grain B&B Featured Homestay và沙溪火塘人家. Hai nơi lưu trú này không chỉ có không gian đẹp mà bạn còn có thể nếm thử món lẩu nấm rừng đặc sản địa phương và bữa sáng tại đây.
* Một số các trải nghiệm không nên bỏ qua:
- Check-in các địa điểm quay phim “Đi đến nơi có gió”
- Tham quan Cổ Hí Đài, cầu Ngọc Tân, phố Tự Đăng
- Dạo chợ phiên, thưởng thức rượu gạo, bánh sữa, thịt xông khói
- Nghỉ dưỡng tại các homestay cổ mang phong cách người Bạch
- Đạp xe, tản bộ ngắm sương mù sáng và hoàng hôn
6. Giải đáp một số câu hỏi thường gặp về cổ trấn Sa Khê
* Sa Khê cổ trấn có mở cửa về đêm không?
Có. Vào buổi tối, Sa Khê cổ trấn khá yên tĩnh, đèn lồng treo dọc phố cổ tạo khung cảnh hoài cổ. Du khách có thể dạo bộ hoặc thưởng thức đồ uống ở các quán nhỏ ven đường.
* Có nên ở lại qua đêm tại Sa Khê cổ trấn không?
Rất nên! Nghỉ đêm tại các homestay hoặc nhà gỗ truyền thống giúp bạn cảm nhận rõ hơn nhịp sống chậm rãi, khác biệt hoàn toàn với không khí nhộn nhịp ở Đại Lý hay Lệ Giang.
* Có nên ghé thăm Sa Khê cổ trấn khi theo tour Vân Nam không?
Nếu lịch trình cho phép, rất đáng để ghé Sa Khê. Đây là một trong những cổ trấn hiếm hoi còn giữ nguyên bản kiến trúc, chưa bị thương mại hóa nhiều.
* Vì sao Sa Khê cổ trấn được chọn làm bối cảnh trong phim “Đi đến nơi có gió”?
Bởi Sa Khê vẫn giữ nguyên vẻ mộc mạc, tĩnh lặng, khung cảnh gần gũi với đời sống nông thôn Vân Nam. Đây chính là không gian phù hợp để khắc họa câu chuyện chữa lành trong bộ phim.
Sa Khê cổ trấn không ồn ào, không lấp lánh sắc màu hiện đại, nhưng lại có sức cuốn hút rất riêng nhờ vẻ đẹp trầm mặc và nhịp sống chậm rãi. Nơi đây lưu giữ trọn vẹn những dấu tích xưa cũ của Vân Nam, từ kiến trúc, văn hóa đến hơi thở đời sống thường nhật. Nếu bạn đã quá mệt mỏi với những hành trình vội vã, hãy để Sa Khê đưa bạn trở về với sự tĩnh lặng – nơi mà mỗi bước chân đều mang theo dư âm của thời gian.
Phòng 3618 - 3619, Tòa C5 D'Capitale, Số 119 Trần Duy Hưng, Hà Nội
024 3564 2888